Nước Ý dưới chân Juve

Quyết tâm đá đến quên mình và khát khao thắng đến cháy bỏng, nhưng chừng đó vẫn không đủ để Inter có một trận thắng vì danh dự.

Juve quá bản lĩnh và điềm tĩnh, thêm vào đó, trội hơn về sự gắn kết, đã giành được trận thắng họ cần.

Vượt qua Inter, Juve chạm tay vào Scudetto.

Không đánh phủ đầu mà là tập trung đá ngay từ những phút đầu, đội bóng của Antonio Conte đã có bàn thắng ngay từ phút thứ 3. Pha phối hợp hoàn hảo kiểu "Cole-Yorke" của Matri với Quagliarella, được kết thúc bằng cú cứa lòng đẹp mắt của số 27 Juve. Một lần nữa, trước Inter, Bà đầm già vượt lên dẫn trước từ sớm, y hệt như trong trận lượt đi (ghi bàn ngay từ phút thứ 1 nhờ Vidal).

Nhưng không giống như trận lượt đi, đã không còn sự suy sụp nào nữa của đội bóng áo trắng-đen ở 45 phút hiệp Hai. Bất chấp Inter đá bằng sự giận dữ, thể hiện sự quyết liệt đôi khi bằng cả những pha vào bóng thô bạo của Gargano, hay tấm thẻ đỏ cuối trận vì nổi nóng của Cambiasso, đội bóng của Conte vẫn đứng vững. Ngay khi tất cả nghĩ rằng Juve đang căng thẳng cực độ và Inter có lợi thế nhiều hơn về tâm lý, sau bàn thắng của Palacio giữa hiệp Hai, thì Juve đáp trả: Lại là cặp Matri-Quagliarella, lần này là Quagliarella trả lễ cho Matri bằng pha căng ngang rất vừa tầm, giúp "số 32" lập công. Trận đấu đóng đinh từ đó.

Ai đó có thể tiếc cho Inter sau trận thua này, vì thực tế, họ chơi không hề kém hơn Juve. Nhưng vấn đề là ở những thời điểm quyết định, đội Xanh-đen không có sự chính xác tuyệt đối như Juve, mà tiêu biểu là hai cú đánh đầu cự ly gần hỏng ăn rất đáng tiếc của Palacio trong hiệp Một. Ngược lại, hai khoảnh khắc mất tập trung của Inter (đầu trận và sau khi gỡ hòa), bị Juve khai thác quá hoàn hảo: Hình ảnh Handanovic bỏ gôn nhà lao lên tham gia pha bóng phạt góc cuối trận tiêu biểu cho tinh thần Inter. Nhưng tấm thẻ đỏ của Cambiasso cuối trận, hoặc vô số pha vào bóng quyết liệt trên mức cần thiết của các cầu thủ phòng ngự là ví dụ tiêu biểu cho việc Inter đã không biết "giữ mình". Nôm na: Lúc Inter sung nhất là lúc họ sơ hở và dễ bị tổn thương nhất. Trong khi lúc Juve sung nhất, là lúc họ đạt sự lạnh lùng để kết liễu đối phương.

Nếu Quagliarella và Matri, những tiền đạo dự bị có thể ra sân và ghi 2 bàn quyết định, và Padoin, một phương án dự bị của dự bị, có thể ra sân và chơi như một trụ cột trên sân, thì có thể hiểu được nền tảng của Juve tốt đến thế nào. Sự đồng bộ trong cách vận hành lối chơi của đội bóng này đã đạt ngưỡng, để khi lắp ghép bất cứ cái đinh ốc nào vào, dù không phải "hàng loại một", chúng vẫn có ích để bộ máy trơn tru.

Đó là hình ảnh tương phản với chính Bà đầm già trong trận lượt đi giữa hai đội. Khi hôm đó, Juve bị gánh nặng của chuỗi trận bất bại đè nặng khiến phong độ sụt giảm đáng kể ở hiệp Hai, trước Inter-Strama đang quá khát khao thể hiện mình. Hôm qua, Inter dù vẫn rất khao khát (thậm chí còn có phần thái quá), vẫn không đủ sức ngăn Juve thoải mái phô diễn các mảng miếng. Đội bóng của Stramaccioni thiếu định hướng phát triển suốt hơn 1 năm qua, trong khi Juve-Conte đã đi con đường chiến thắng của mình được gần 2 năm. Nói cách khác, sự quyết tâm của Inter không đủ san lấp sự vênh nhau giữa nền tảng hai đội.

Một điều rất rõ ràng, chỉ chiến thắng này thì không đủ để Juve giành Scudetto. Nhưng trả nợ được thất bại ở trận lượt đi trước kẻ thù đáng ghét nhất từ sau Calciololi, cũng là kẻ chấm dứt chuỗi trận bất bại hồi tháng 11, là món quà tuyệt vời Juve dành cho các Juventino. Những lo lắng trước khi gặp Bayern Munich tạm được gác lại, nhường chỗ cho lòng kiêu hãnh từ sau chiến thắng này. 99% Scudetto đã là của Juve. Một Scudetto đẹp không tì vết, của kẻ mạnh nhất nước Ý giai đoạn này.

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.