Bóng đá Việt: Bao giờ cho đến ngày xưa

Những thông tin về bán độ trong thời gian gần đây của một nhóm cầu thủNinh Bình lại khiến cho những người yêu bóng đá Việt thêm một lần ngao ngán. Biết rằng bóng đá cũng có lúc thăng lúc trầm, cũng luôn đồng hành cùng những scandal này nọ, nhưng có lẽ chưa bao giờ bóng đá Việt trở nên mất uy tín và niềm tin nghiêm trọng như bây giờ.

Dẫu biết cuộc sống ai cũng phải mưu sinh, nhưng không lẽ bây giờ nghề bóng đá nó nghèo đến mức không đủ giúp các anh trang trải? Thế hệ đi trước đã dính chàm, tấm gương còn rành rành ra đó vậy mà các anh không có lấy cái gì gọi là kinh nghiệm. Các anh không tôn trọng chính nghề nghiệp mình, bán cả linh hồn cho quỷ. Các anh không những phản bội với lương tâm mình, mà hơn hết là phản bội lại lòng tin của bao nhiêu con người yêu bóng đá Việt.
Văn Quyến đang vất vả tìm lại mình trong màu áo Ninh Bình sau những sai lầm quá khứ.
Còn điều gì đáng buồn hơn cho các anh khi sự nghiệp chưa nở mà đã chớm tàn. Nếu Ninh Bình giải thể, chỉ thương chỉ tội cho những con người còn lại trong đội bóng, họ sẽ đi đâu về đâu khi họ chẳng phải là những ngôi sao để có thể dễ dàng tìm kiếm một câu lạc bộ mới. Nghe Văn Quyến trải lòng, lại xót xa cho số phận long đong của cậu bé vàng lừng lẫy một thời. Con đường tìm lại chính mình của Quyến xem ra quá lắm gian truân.

Những khán đài thưa thớt giờ chẳng còn là chuyện hiếm. Tin tức về bóng đá Việt cũng chẳng còn là điều đáng lưu tâm trong những bản tin thể thao hằng ngày của giới mộ điệu. Bao giờ cho quay lại ngày xưa, ngày mà những khán đài sân vận động Hàng Đẫy chìm trong biển người cho những trận đấu của Thể Công hay Công An Hà Nội. Hình ảnh cơm nắm cơm đùm, cha con đèo nhau bằng chiếc xe đạp mấy chục cây để xem một trận đấu chắc giờ chỉ còn trong kí ức của những con người hoài cổ.

Tình yêu với trái bóng tròn của người Việt luôn là một chủ đề bất tận. Nhưng phải làm sao để kích thích lại được cái tình yêu cuồng nhiệt đến say đắm của người hâm mộ mới là vấn đề. May mắn vẫn còn đó thế hệ của U19 đang mang lại những cảm xúc tươi mới, đẹp đẽ. May mắn vẫn còn đó những CLB giàu tính địa phương mang vẫn còn đó tính truyền thống. Nhưng chừng đó là không đủ, không sớm bắt tay cùng tìm những giải pháp mới thì bóng đá Việt, đâu lại vào đấy cả thôi.

Rõ ràng chúng ta có VPF, từng có cả ban đạo đức, có ban kỉ luật, và V-League đã có lúc gọi là Ngoại hạng, nhưng chất lượng ngày càng đi xuống. Vốn dĩ bóng đá mình chỉ tầm tầm trong cái ao làng Đông Nam Á, nhưng đến cả ao làng bây giờ cũng không đổi lấy được những niềm vui, những cảm xúc…. Từ Sea Games đến giải vô địch các quốc gia Đông Nam Á, Việt Nam giờ không còn là đối trọng đáng gờm đối với những Thái Lan, Malaysia, Indonesia… hay đến cả Philippines. Phải chăng nước bạn đang tiến lên hay chúng ta đang đi thụt lùi?

Tiếng xấu lan nhanh, và giờ đây, bóng đá Việt lại thêm một lần được vang tên trên khắp thế giới. Danh dự đã mất thì sẽ còn lâu lắm mới lấy lại được. Không là bây giờ thì chẳng còn là lúc nào nữa, bóng đá Việt – thay đổi hay là chết.

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.