Trái đất có thể ngừng quay nhưng Park thì không thể ngừng chạy

Nếu tôi hỏi bạn, 1 fan bóng đá, về những bước chạy, rất có thể bạn sẽ trả lời Theo Walcott, Gareth Bale hay Arjen Robben. Nếu tôi hỏi bạn, 1 fan bóng đá, về tấm lòng nhiệt huyết, rất có thể bạn sẽ trả lời Gennaro Gattuso, Carles Puyol hay Frank Lampard. Nếu tôi hỏi bạn, 1 fan bóng đá, về những cống hiến thầm lặng, rất có thể bạn sẽ trả lời Paul Scholes, Claude Makelele hay Phillip Lahm. Nhưng nếu bạn hỏi tôi cả 3 câu hỏi ấy & bạn hỏi tôi, 1 con người châu Á, về niềm tự hào thì tôi sẽ nói Park Ji-Sung.

“Qua Park, tôi muốn chứng tỏ với thế giới thấy rằng những cầu thủ Châu Á cũng có thể thành công khi chơi bóng ở Châu Âu”. Đó là những lời phát biểu của Sir Alex Ferguson về cậu học trò hiền lành của mình, người đã từng có vai trò vô cùng quan trọng trong sơ đồ chiến thuật của ông. Chẳng dễ để được “1 cây đại thụ” khen ngợi như thế khi biết rằng, Sir Alex đã từng nói trong cuốn tự truyện của mình “Steven Gerrard không ở đẳng cấp thế giới”.

Park thực sự là “của hiếm khó tìm” khi thế giới bóng đá phân cực rõ ràng giữa Châu Âu, Châu Mỹ & phần còn lại. Park có thể là “câu chuyện” để rất nhiều người dân Hàn Quốc & Châu Á kể cho thế hệ sau câu chuyện cổ tích về ước mơ & khát vọng. Chàng trai quê ở Goheung ấy đã đập tan mọi suy rằng anh đến với The Theatre of Dreams chỉ nhằm mục đích thương mại, đã đập tan mọi hoài nghi về việc một cầu thủ nhỏ bế đến từ phương đông liệu có “chịu được nhiêt” ở một giải đấu tôn vinh thể lực cùng tốc độ, đã khiến cho những ngôi sao 1 thời như Nakata, Nakamura hay Cha Bum Kum hoàn toan lu mờ không tăm tích.

Park thực sự là “của hiếm khó tìm” khi thế giới bóng đá phân cực rõ ràng giữa Châu Âu, Châu Mỹ & phần còn lại

Nhắc đến Park, cánh báo giới “mồm loa mép giải” ở xứ sở sương mù chi biết lắc đầu ngao ngán. Cho dù được hưởng mức lương vài chục nghìn bảng/tuần, cho dù là con người của công chúng với số lượng fan hâm mộ khổng lồ tại đất nước Kim Chi nhưng Park vẫn cho thấy 1 lối sống đáng ngưỡng mộ của ngôi sao hàng đầu châu Á. Anh ở trong 1 căn hộ không quá xa hoa. Anh chẳng chơi siêu xe. Anh chẳng mấy khi có mặt tại những buổi tiệc tùng thâu đêm suốt sáng. 

Đấy là bên ngoài sân cỏ, còn trên sân thì sao? Vẫn y nguyên phong cách ấy thầm lặng, cộng thêm lòng nhiệt huyết & sự cần cù trong những bước chạy. Ở Old Trafford người ta có thể thấy những bóng áo đỏ như Berbatov, Nani hay Ronaldo lững thững đi bộ sau khi để mất bóng nhưng Park thì không. Anh lập tức đeo bám đối thủ, anh bịt những khoảng trống. Pirlo đã từng nhận xét :“Park Ji-Sung được cắt cử theo kèm tôi. Anh ta rất nhanh, lao vào tôi. Tay anh ta ôm lấy lưng tôi, tìm cách làm cho tôi sợ hãi. Man United đã bố trí anh ta ngăn chặn tôi. Sự tận tụy của anh ta gần như là tuyệt đối. Dù là một cầu thủ tên tuổi, Park Ji-Sung chấp nhận để họ dùng như một con chó canh gác”.

Park là vậy đấy, nguồn năng lượng tưởng như vô tận của anh khiến Manchester United thi đấu như thể có hơn 11 người trên sân. Park có thể chơi hộ công, tiền vệ trung tâm, tiền vệ trái, phải thậm chí là hậu vệ cánh. Và ở bất cứ nơi đâu người ta cũng thấy anh chơi 1 cách nhiệt huyết, anh tranh chấp, anh chạy, anh chạy miệt mài, chạy như thể đây là trận đáu cuối cùng, chạy như thể không còn biết đến ngày mai, chạy như thể Trái đất có thể ngừng quay nhưng Park thì không thể ngừng chạy.

Nhưng đừng nghĩ Park chạy bởi vì anh chẳng còn biết gì khác ngoài chạy. Nhiệm vụ Park thường được giao phó cho dù chơi ở bất cứ vị trí nào là di chuyển liên tục như con thoi, có mặt đúng lúc đúng chỗ, làm giảm áp lực tại các điểm nóng, hay đơn giản là khóa chặt, kiềm tỏa các “yếu nhân”. Chẳng phải ngẫu nhiên mà Park trở thành cái tên châu Á đầu tiên chơi ở trận chung kết Champions League, màn thể hiện của anh trong suốt mùa giải ấy là quá ấn tượng.

Park tất nhiên đã giải nghệ & nối tiếp anh là rất nhiều cái tên như Kagawa, Honda, Nagatomo, Uchida, Ki Sung Yeung… nhưng thật khó để tìm ra cái tên có thể sánh ngang với anh. Có thể anh chưa thể trở thành 1 huyền thoại của thành Manchester áo đỏ nhưng Park hoàn toàn có thể tự hào vì những gì mình làm được. Châu lục này cũng tự hào sản sinh ra một cầu thủ như anh, một người con châu Á đã không ngừng chạy để tìm đến những chân trời vinh quang trong suốt sự nghiệp của mình.

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.