Pirlo - Riquelme: Những nhà nghệ thuật cổ điển

Thế giới bóng đá hiện tại có rất nhiều những cầu thủ thi đấu xuất sắc ở vị trí tiền vệ trung tâm như Lampard, Gerrard, Xavi hay Alonso nhưng phải nói rằng Pirlo và Riquelme chính là những người khác biệt.

Chơi bóng với họ là một nghệ thuật và dù cho Pirlo cũng như Riquelme là có cá tính và lối chơi hoàn toàn khác nhau nhưng điểm chung lớn nhất giữa họ là luôn luôn biết cách biến mình thành “trái tim” của đội bóng. 

Ban đầu Pirlo chơi như một tiền vệ công để hỗ trợ cho Roberto Baggio tại Brescia. Nhưng đến khi chuyển sang AC Milan, dưới sự bố trí của HLV Carlo Ancelotti, Pirlo đá lùi như một tiền vệ phòng ngự với nhiệm vụ thu hồi bóng và phát động tấn công. Mùa giải 2002/03 Pirlo dẫn đầu Serie A với 4 thống kê đặc biệt: cầu thủ chuyền nhiều nhất, cầu thủ giữ bóng nhiều nhất, cầu thủ giành bóng được nhiều nhất và chuyền thành công nhiều nhất. Bấy nhiêu đó đã đủ cho thấy anh vĩ đại như thế nào.

Bóng đá đương đại có một nhà nghệ thuật mang tên Pirlo. 

Với Riquelme anh là một cầu thủ người Argentina, từng thi đấu 7 mùa giải cực kì thành công trong màu áo CLB lừng danh quê hương mình đó là Boca Juniors. Anh làm tốt công việc điều tiết lối chơi toàn đội đến mức được người ta trao tặng cho biệt danh "nhạc trưởng". 

Điểm đáng chú ý nhất của Riquelme chính là sự tinh tế trong quá trình điều khiển trái bóng của mình. Anh chậm rãi, khoan thai nhưng lừa bóng siêu hạng, qua người tinh tế và chọc khe sắc lẹm. Riquelme sở hữu cổ chân rất dẻo, kỹ thuật phải nói là thượng thừa và đương nhiên là dễ dàng thoát được giữa vòng vây 3 đến 4 cầu thủ đối phương.

Những đường bóng của Pirlo, Riquelme lãng mạn như câu chuyện cổ tích, họ quá giống nhau không chỉ bởi đôi mắt rất buồn, vẻ mặt khắc khổ mà còn bởi họ là hiện thân của những nhà nghệ thuật cuối cùng sắp mất đi trong sự phát triển của bóng đá hiện đại. 

Thời gian gần đây Pirlo không phải là một cầu thủ kiến tạo bàn thắng nhiều nhất ở Juve cũng như tuyển Italia nhưng phải thừa nhận rằng anh là một phần không thể thiếu trong lối chơi của những đội bóng ấy. Thế nên dù đã tuyên bố giã từ đội tuyển quốc gia ở tuổi 35 nhưng anh vẫn bị “lôi kéo” trở lại dù bóng đá Ý có rất nhiều tài năng có thể thi đấu tốt ở vị trí của anh. Có lẽ Pirlo quá quan trọng với đội tuyển áo “Thiên thanh” nên trong nhất thời người Italia không thể nào chấp nhận được việc thiếu vắng những bước chạy của anh trên sân cỏ.

Tại Argentina, định nghĩa một nhạc trưởng có vẻ là một công việc dễ dàng. Từ lâu các đội bóng ở đây luôn sử dụng đội hình có một cầu thủ giữ vai trò tổ chức tấn công chơi ngay phía sau tiền đạo. Riquelme chính là một trong những số 10 cổ điển duy nhất còn sót lại trong bóng đá đương đại. 

Còn nhớ tại World Cup 2006 với “trái tim” Riquelme ở giữa sân, Albiceleste đã chơi rất hay, đó là giải đấu mà Argentina kết hợp được sự nhuần nhuyễn trong lối chơi với sự điều phối tuyệt vời của Riquelme. Khả năng giữ nhịp, phát động tấn công miễn chê của Riquelme đã giúp Argentina trở thành một trong những đội bóng đáng xem nhất tại giải đấu năm đó.

Nếu như đến giờ người ta vẫn thấy Pirlo toả sáng thường xuyên thì cái tên Riquelme dường như đã chìm vào quá khứ, chất cổ điển của Pirlo tồn tại lâu hơn vì anh đá lùi xuống sâu hơn, được bảo vệ kĩ hơn, còn Riquelme ngày tháng ở bóng đá đỉnh với anh chỉ có dang dở, vì anh không được trọng dụng cho vị trí ưa thích đó là tiền vệ công, đương nhiên với cái tôi cá nhân quá lớn của mình Riquelme không muốn thi đấu ở một vị trí nào khá

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.